Ngô Thiên Tú

Chỉ là hư ảo

Tôi nhắm mắt ru tim buồn đắm đuối
Khi hiểu rằng em thích đùa bởn thôi
Ôm vết thương ôi ! đau xót ngậm ngùi
Yêu em nhiều thôi đành ôm tuyệt vọng
 
Bóp trái tim mà sao không chạm được
Sầu cuộc tình không lối thoát đam mê
Biết làm sao đành chấp nhận cuộc đời
Cho tàn kiếp thú hoang say nắng ấm
 
Tôi ru sầu vào hố sâu sa mạc
Nóng bàn chân khô héo rủ hình hài
Tìm cuộc tình cháy bỏng cả bờ môi
Chừng đối diện Hỡi ! địa đàng gió cát
 
Em đã bấu con tim si vỡ nát
Buồn rủ hồn quên lãng tôi là tôi
Tình yêu là một biển nhớ đơn côi
Ru hôn mê nghe tim buồn chết đuối
 
Tôi chấp nhận như là người say rượu
Thấm men yêu nên thất vọng đọa đày
Em yêu tôi ô hay ! chỉ là mộng tưởng
Thôi hết rồi đừng mơ ước cuồng si
 
Tôi ngồi mãi mặc con tim hấp hối
Nghĩ gì đây sao hồn chẳng yên bình
Nhớ thương tình tôi tự lừa dối tim
Hãy rời xa chỉ là cơn mê tình ái
 
Bước lang thang trong bóng đêm phố vắng
Chân lê thê tìm khuây khoả tâm hồn
Một cuộc tình yêu dấu mộng lang thang
Bao năm rồi giờ tan như bọt sóng
 
  ừ đau lắm....

Được bạn: vdn 7.7.07 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Chỉ là hư ảo"